Nó vẫn đang phải chứng minh.Tại sao hôm nay cháu không đi học? Cháu mệt ạ.Những ngón tay cầm bút nhơ nhớ bàn phím.Để phân biệt nó với sự chăm chỉ hay vô thức thuần túy loanh quanh những lối mòn.Quá ngu dốt để biết nhanh chóng sử dụng cái vật chất có thể san sẻ ấy mà nhân lên những hạnh phúc tinh thần.Bởi lẽ em là người phụ nữ bình thường, bình thường nhất…Đó là làm cho mỗi con người đều mang sứ mệnh đó.Tại tối qua con đi mua bánh khoai (tối qua thấy ngột ngạt, thế là kiếm cớ ra đường đi mua bánh khoai mà lang thang).Mặc dù cả cái trạng thái đào sâu vào bản chất, luôn luôn tìm tòi, âm ỉ khao khát nói ra cũng cũ; nhưng khi tự thân nó tìm ra được những bản chất có vẻ bản chất nào đó thì nó mới.Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình.
