Trong sự thiếu hiểu biết của cả hai.Ăn xong lên giường nằm.Tôi không có nghị lực.Rau còn già, thịt còn dai nữa chứ.Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài.Gọi đó là chiêu bích hổ du tường, được anh em kính nể.Không phải tỏa ra từ tay nàng mà từ hồn nàng và ngay trong hồn ta.Đó là trạng thái mà cô nàng Buồn Ngủ ưa thích để nhảy vào đè nghiến ra.Lại còn những câu buồn (cười) của tiền bối: Ai nói gì thì nói nhưng phải tin vào mình.Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt.