Chúng cố víu vào những kẽ ngón tay.Tôi muốn về nhưng lòng cảm thấy chán chường khi bố mẹ có vẻ yên tâm hơn khi thấy tôi ở đây.Bây giờ bác đang trăm mối lo.Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá.Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa.Mấy tay lái xe ầm ầm ngoài đường cũng đâu có ngủ.Không để nàng phải đau đớn hơn nữa.Vì nếu tiếng nói của bạn sẽ có trọng lực thì có ít nhiều người thấm thía cũng như nhìn nhận lại bản thân.Tôi chỉ cần mọi người tin tôi thêm một chút, một chút nữa thôi.Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó.
