Là dông dài, là ngắn ngủi.Đúng là đồ trẻ con phải làm ông cụ non.Có lần bạn tự hỏi phải chăng đó là hạn chế của mọi kẻ cô đơn.Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới.Cổ họng hơi nghẹn và lồng ngực hơi rỗng.Mấy người trước mặt bọn tớ đứng vì những người trước họ cũng đứng cả lên.Nhưng rốt cục thì chúng ta vẫn không thích nói thật.Có vẻ âm thanh rủ rê túm tụm nhau để chọc tức bạn.Đành tự an ủi, mị dân, khiêu khích mình thế trong những lúc phải vượt qua sự bất tài của mình.Tôi đã từ lâu không kỳ vọng vào một xã hội có nhiều con người cực kỳ tử tế, xả thân về người khác, giảm thiểu nhu cầu của mình.
