Mặc kệ? Mặc kệ làm sao được! Phải đi trình báo.Đầu ta đang bệnh lắm, bỏ bê nhiều quá, không theo kịp tiến độ nữa.Và gần như phân cách hẳn với thế giới những người lớn tuổi đã không đem lại cho họ ngọn lửa tin cậy thắp sáng cái bấc cồn cào vô hình trong lòng.Nhưng họ sống không bình thường.Nên: Cứ để nó âm thầm viết, đừng lăng xê nó kẻo nó tự kiêu; hoặc đâm cố gắng phấn đấu, tiếp thu, học hỏi mà mất đi vẻ nguyên thủy, tự nhiên.Cái từ nhân loại nghe đẹp phết.Giọng trầm thường xuất hiện.Đó như một đòn cảnh cáo đầu tiên với những kẻ cậy quyền thế, tiền bạc làm càn, đem đời sống người khác ra làm trò tiêu khiển.Lại còn có cả một cái quai vòng qua miệng giỏ, chắc để móc vào cành cây.Trước khi trở về thực tại, ông còn kịp thấy đôi mắt của cô gái kia vẫn thờ ơ vô cảm.