Chứ không phải như thời của tôi bây giờ.Ngoài những người trong gia đình thì bạn hầu như không tiếp xúc với giới này.Nhưng không viết thì sống vô nghĩa với lòng kiêu hãnh còn nhục hơn viết, đôi khi tức là chết.Cả hai đều không biết những tác động tưởng chừng nhỏ nhặt và dai dẳng ấy có thể giết chết bạn.Và cháu phải sống cho chính cháu, để vợ cháu và con cháu phải có một người chồng, người cha tuyệt vời.Khi mà sự chịu đựng ấy khiến họ tiếp tục công cuộc dạy dỗ để bạn trở thành một thằng đàn ông mà con gái nó không coi thường.Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy.Người ta có thể làm được mọi việc, vấn đề là có đủ tài hay không.Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ.Mọi người vẫn thấy bình thường.
