Tôi phải viết dù chú đầy sức mạnh, lại là công an.Và các ý nghĩ u ám lại đến với bạn: Đây quả là một sự ám sát tinh xảo của xã hội hiện đại.Anh ta cố gượng một nụ cười trên môi như trận mưa cuối tưới lên những hạt khát.Tôi ngạc nhiên nếu nó chưa được phát minh.Và thế là những dòng nghĩ ngấm vào tiềm thức ngày một nhiều lúc nào không hay.Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn.Có thể nàng sẽ đến ít hơn dù nàng đến thì cũng chả sung sướng gì.Cứ cho sự hỏng hóc trong tâm hồn này không phải do chính họ tạo nên mà do tự thân bạn là một phế phẩm dặt dẹo của tạo hóa.Bác mà hút một điếu thì cháu bỏ học một buổi.Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít.
