Với sự phân vân đó, bạn sẽ không cảm thấy yên tâm mà đắp giấc ngủ lên mình dù bạn có thể là một thiên tài.Nhưng nếu mình làm thế, mình cũng chẳng còn là mình.Vì có lẽ ông ta có một sự thân quen với tiềm thức của mình.Tôi có nhớ một lần về quê ăn cưới, bác ngượng ngùng trong chiếc áo bó cổ lọ.Ông có thể bắt ông cụ chết theo cách ông thích.Lúc ấy, anh quên chưa kể cho em, anh thấy người mát lạnh.Ta đâu ham hố thắng thua.Nhưng sống vì điều gì, có lẽ chẳng mấy ai rõ.Tôi đốt vì nó vô nghĩa.Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được.