Và họ chỉ tìm và so sánh những gì phản chiếu chính họ.Sao lại xé sách hở con.Chỉ một tiếng quát lại thôi, chúng sẽ run bắn vì bất ngờ.Để chúng lúc nhúc, lên men khá khó chịu.Có lẽ hình ảnh một thằng con trai 21 tuổi mặt nhăn nhúm bơ phờ nằm trên giường rên hừ hừ và cáu gắt suốt ngày mới là một biểu tượng cụ thể về bệnh tật và đau đớn thích hợp cho trí tưởng tượng của họ.Còn tĩnh tâm mà viết.Vấn đề cốt lõi là tài năng quyết định chất lượng tác phẩm chứ không phải khỏe hay yếu hay cách phục sức hay trạng thái tinh thần bệnh hoạn.Thế rồi, cuộc sống trở nên sôi động hơn mọi ngày.Trong thâm tâm, người ta có quyền tùy chọn thị trường cho sản phẩm sáng tạo.Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết.