Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc.Chàng bắt đầu dùng kiếm phạt hết cây cối và đám cỏ dại mọc um tùm, sau đó chàng hì hục đào hết đất cũ - thứ đất chưa bao giờ được thay đổi - vì cuối cùng phủ lên đó loại đất mới màu mỡ mà chàng vừa tìm được.Chưa từng có ai trong khu rừng này chịu làm việc để giữ cho khu rừng này sạch đẹp và khỏe mạnh.Chàng nhớ lại lời dặn của người ông quá cố: Cuộc sống sẽ mang lại cho cháu những gì cháu đã cho đi.Trái với điều mà mọi người vẫn thường nghĩ, ta không ban phát sự may mắn một cách ngẫu nhiên.Thật ra, Sequoia không định trả lời thêm một câu hỏi xấc xược của một gã hiệp sĩ kiêu căng nào khác nữa, thế nhưng qua lời nói và điệu bộ của Sid, bà thấy chàng không phải là một hiệp sĩ loại đó.Ta là Chúa tể của Số phận và May mắn.Nott cảm thấy một nỗi thất vọng to lớn đang chiếm lấy lòng anh.- Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa.Ngay ngày đầu tiên thần Gnome đã nói với ta là không có cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, và chắc là thế thật.