Chàng đến được vùng đất đó khi bầu trời đang le lói những tia nắng cuối cùng.Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày.Chàng liền xuống ngựa, quỳ xuống và kính cẩn lên tiếng:Thế là các hiệp sĩ im lặng rời khỏi khu vườn hoàng gia.Giờ hãy nói cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu?Thất bại và cơ hội này quá lớn - sẽ không bao giờ có một dịp nào như thế này nữa.Sau cùng Sid đã thành công: chàng mừng rỡ nhìn dòng nước nhỏ, trong vắt chảy đến nơi cần nước - mảnh đất của chàng tạo nên - và từ đó nước thấm lan tỏa khắp nơi xung quanh .Ông ấy sẽ bảo cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu.- Merlin, Merlin, ông nhìn này! - Chàng giơ tay lên với những cây bốn lá xanh tươi - Tôi đến đây để chia vui với ông.Khi đưa ánh mắt nhìn sang người đối diện, cả hai chợt thấy có điều gì dường như quen lắm, gợi lên từ rất xa xăm nhưng cũng thật gần gũi.