Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu.Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu?Phải vượt qua các giới hạn chứ! Ờ, vượt, nhưng dồn sức cho cái này thì làm sao vượt được cái kia.Tôi nhớ có lần đi học về, rủ chị từ Thanh Xuân vào Hà Đông ăn giỗ.Chính em đã từng bảo như vậy còn gì.Lúc đó mình sẽ bảo: Bác ơi, em mất xe.Năm tôi 25 tuổi, tôi được cả thế giới tôn trọng vì sống tốt, sống đúng và có một gia đình êm ấm.Mặc quần đùi ra đường lạnh.Lẳng lặng về nhà bác chờ xét xử.Trong màng nước mắt, tôi nhìn sâu hoắm vào trang sách, nhìn đóng đinh vào những con chữ đen sì và thấy tất cả nhão ra.