Lại còn có cả một cái quai vòng qua miệng giỏ, chắc để móc vào cành cây.Vậy ra là tại những lần như thế này.Có gì để thanh minh.Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá.Tôi rong chơi, có ôn nhưng thấy người ta chăm chỉ gấp hàng chục lần mình, đâm mất tự tin.Tay bạn phải rướm máu một chút mới oai (lúc đó bạn đã biết Aids là gì đâu).Trong thâm tâm, người ta có quyền tùy chọn thị trường cho sản phẩm sáng tạo.Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang.Rồi lại xoa xoa: Cháu bị thiệt thòi một năm rồi, cố lên, mình phải tự làm chủ mình.Mà không hay và cũng chẳng để giải trí thì viết làm gì.