Tôi nghiên cứu sinh vật học, khoa học triết học và các tôn giáo.Bác sĩ Thomas Hyslop, cai quản một nhà thương điên, đã chú trọng vào điểm ấy trong bài diễn văntrước Anh quốc Y học hội.Hẹn người ấy đến một chỗ rồi nói: "Tôi muốn nhờ bạn khuyên tôi nên làm thế nào.Giữa lúc đó, điện thoại kêu: Tình thân nhân của cô mời cô khiêu vũ.Hồi nọ, tôi nuôi bò trong 12 năm trời.Mà đại đa số những bệnh nhân đó đều có thể khoẻ mạnh, đi đứng như thường, ngay từ hôm nay, sống một đời sung sướng, hay hơn nữa, một đời hữu ích nếu họ chịu nghe lời Chúa Giê-Su dạy: "Con đừng lo cho ngày mai", hoặc lời khuyên của Wiliam Osler: "Chia đời sống thành từng ngăn, cách biệt hẳn nhau, mỗi ngăn là một ngày".Lạ lùng thay, bỗng tôi thấy tâm hồn bình tĩnh.Người La Mã hồi xưa cũng có một tiếng để diễn ý đó.Vậy tại sao ta không cầu nguyện? Gọi là Thượng Đế, hoặc Phật, hoặc Thánh, sao cũng được hết.Chao ơi! Không bao giờ tôi quên mùi hôi ấy.