Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.Bạn đi chưa được mười bước thì trí óc bạn đã nhảy nhót ra khỏi vật đó, và đương giỡn với vật khác dưới mắt bạn.- Sao? Ông bảo tôi luyện trí óc ngoài đường đông nghẹt người ta ư?Nó là hình thức cao nhất của văn chương.Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.Tôi bắt đầu từ lúc thức dậy và chỉ kể những việc thầy làm, cuối cùng tôi mới chỉ cách nên dùng thì giờ đó ra sao.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Tiểu thuyết càng hay càng dễ đọc.Vậy, chúng ta bắt đầu xét quỹ chi tiêu thời giờ mỗi ngày.Thật lạ lùng! Buổi sáng, bạn thức dậy, thì này, túi bạn đã đầy 24 giờ trong cái chuỗi thời gian của đời bạn.