Sách cũ thì cũng đừng xé chứ.Thế nên tôi đã tìm mua tất cả các tác phẩm của ngài cho ông cụ.à còn nhớ thủa ấy tôi luôn ngồi ngay sát bảng và trong những giờ quằn quại toát mồ hôi đó có lần tôi lỡ đánh một tiếng rắm xuống lớp điều đó làm tôi còn ngượng ngập cả mấy buổi sau dù không biết có ai biết đó là tiếng rắm của tôi giữa những cô cậu học trò ngồi san sát nhau như gia súc bị tống lên xe chở đến lò mổ…Bạn tự hỏi bạn có phải là người cần nhiều lạc thú hơn mức bình thường.Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.Và một số lí do khác…Những con vật, những con người tự tử nhiều quá.Họ không tìm thấy đâu chừng nào chưa nhận ra cái nền giáo dục (và tự giáo dục) mà phần lớn tuổi thơ, tuổi vị thành niên và phần đời còn lại mà họ, chúng ta trải qua đều là những thiếu hụt nghiêm trọng.Hơn thế nữa, ông cụ luôn bị những cơn đau khủng khiếp hành hạ.Và khi mọi người đang ôn thi thì bạn đang viết và đang chết.