Bác vói theo: Bác đang nói sao cháu lại tự ý bỏ đi.Để cả đời chúng ta không phải đeo chỉ một chiếc mặt nạ.Nhưng mà tôi bỏ học.Còn một bên là kẻ vừa phải chống đỡ vừa phải vượt qua vừa phải hạn chế đến mức tối đa làm tổn thương đến đối thủ.Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường.Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên.Lần trước là sự nhục nhã của một thằng đàn ông.Sự vô lo của họ giết dần những thiên tài.Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay.Ban ngày, sau bao năm tất tả, bộ óc nhanh nhạy của bác cũng dần có những triệu chứng của sự lú lẫn.