Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi.Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn.- Vậy mà tôi cứ định sẽ làm cho ông phải xấu hổ cơ đấy.Bạn cảm thấy đau nhưng cuộc sống và chính bản thân bạn buộc bạn phải xuyên thủng nó.Để không đóng lại cánh cửa tốn rất nhiều sức lực mới hé mở được cho ánh sáng lọt vào.Có thể thanh minh rằng mình không chạy thì kẻ khác cũng chạy? Không đúng.Và sốc trước một chuỗi ngày dối trá của đứa cháu? Bạn từng nghĩ đến chuyện này.Bạn gượng dậy, rửa mặt đánh răng.Từ chỗ cô ta đến chỗ này đã vài cây số rồi.Tinh thần? Bạn góp sự hoà đồng trong những trận bóng, trong những cuộc vui có điều độ.
