Dù em có chống chế: Em nghĩ là anh sẽ nói vậy.Tôi cất tờ giấy vào cặp.Hắn thấy ngột ngạt giữa tò mò và chán nản khi diễn đạt không đúng cái gì đó mơ hồ mà mình thực sự muốn diễn đạt.Cuộc sống luôn cho tôi chỗ để sinh tồn.Chúng ta không nhận ra hoặc lờ đi chúng ta sẽ tiếp tục lặp lại vết xe đổ hay bi kịch ấy trong gia đình mới của mình.Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản.Gặp ở rất nhiều nơi.Mất mất người kể chuyện.Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.Và khi mọi người đang ôn thi thì bạn đang viết và đang chết.
