Và họ cũng sẽ khổ lây.Không biết trận chung kết này, ở nhà có một vé, ai đi.Khi thấy những hạn chế cũng như niềm buông trôi trước đời sống.Đời sống cần những đột biến.Tôi thường cảm thấy đau vì điều đó.Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố.Khi đã chơi thì nhập vào từng tế bào, từng phi tế bào, cực kỳ lôgic mà cũng phản lôgic và cả những cái giữa hoặc không thuộc về những thứ đó.Bạn đang còn đầy sự đánh giá bạn và nhiều thứ khác bằng những chuẩn mực cổ hủ của họ.Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành.Bác bấm huyệt chỉ thị không được vận động mạnh nhưng thấy mấy vết trầy trên đầu gối tôi cũng không gặng hỏi.
