Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi.Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu.Sáng được bác cho ngủ bù.Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ.Khó có thể tốt cho đủ, chẳng bao giờ có thể tốt cho đủ, nhưng khi con người quên muốn tốt hơn thì là lúc họ bắt đầu quên nghĩa vụ, trách nhiệm thực tế khi làm người.Mẹ thấy điện còn sáng, sang bảo: Đi ngủ đi con, một rưỡi đêm rồi.Vứt béng cái chuyện này đi.Ừ, tớ cũng nghĩ thế, nhưng chỉ cốc đầu thôi.Họ không nhớ nhiều về qui tắc cần tránh mạt sát cãi vã nhau trước mặt con cái.Để ngòi bút của anh bớt đớn đau.
