Tình hình này trái lại lại chứng tỏ ýHoàng đế Quang Tự hết sức lo âu.Lúc bấy giờ Gia Cát Lượng đang ở trong Tây thành, bên mình không có đại tướng, chỉ có mấy ông văn quan và hai nghìn rưỡi lính.Quan chúng vỗ tay rào rào, cười nói hồi lâu không dứt.Cảnh Công nói: “Lúc đó Hoàng Hà sóng to cuồn cuộn, nếu tướng quân không chém quái vật, tính mệnh của ta khó vẹn toàn.Cháu không cần giấu bác nữa,Không nên xem thường sai lầm giải mã lời nói.Có một đại gia đình người dâu út linh lợi khéo tay, tài trí hơnKhi anh bàn việc làm ăn với một đối tượng không tin tưởng anh lắm thì lợi dụng loại tâm lý này thường đạt đến hiệu quả rất tốt.Trước mặt hai quốc quân chịu nhục như thế này tôi còn mặt mũi nào mà sống nữa?" nói xong cũng rút kiếm tự vẫn ngay.
