Adamson đi thẳng lại những tấm ván, lấy tay sờ.Nhưng anh dằn lòng, không mạt sát lại những kẻ đã xử tội anh, mà nói:Một văn sĩ đã nói: "Nhiều người mời lương y tới chỉ để kể lể tâm sự thôi".Cho nên địa vị người quân tử bao giờ cũng vượt thiên hạ, mà thiên hạ không oán cũng không hờn".Các bạn thử tưởng tượng: Theo đuổi ông ấy bốn năm trời mà chẳng kết quả chi hết.Rồi tôi chỉ cho họ thấy rằng tôi đã chiều lòng họ, và tôi tin họ sẽ tận tâm báo đáp tôi trong dịp khác.Và vấn đề ăn của đứa bé giải quyết được tức thì.Ông nhất định đi đường khác và bắt đầu nghiên cứu nghệ thuật dẫn dụ người.Như vậy mới có danh và có quyền được.Đứa nhỏ lại còn có tật đái dầm.