Khi Megiddo thức giấc, ông liền thì thầm những tin mới cho anh ta nghe.- Chúng ta đã có rất nhiều đầy tớ để sai vặt, duy chỉ thiếu những đứa chăn dắt lạc đà mà thôi.Bà Sira cho người đầy tớ gái đi nghỉ và bảo nhỏ với tôi rằng:Ôi chao! Những người khách viễn du vẫn thường nói là chúng ta đang sống trong một vương quốc giàu có nhất trên thế gian, nhưng tiếc thay, cả hai chúng ta không nằm trong số những người giàu có.– Ông chủ của tôi đánh giá đúng năng lực của tôi, nên đã cho tôi làm quản lý.Những bằng chứng vay tiền của họ đến rồi đi thường xuyên, chứ không nằm lì trong cái hòm này.Ngoài ra, tôi cũng không muốn cho vay, nếu số tiền lãi không được thanh toán nhanh chóng khi đến kỳ hạn.Cuộc giao dịch buôn bán của tôi xem như chấm dứt.Nhìn số tiền tích lũy không ngừng tăng lên, đôi khi tôi cũng có ý định tiêu pha một ít như mua những món đồ ưa thích nào đó, nhưng tôi đã khôn ngoan biết kiềm chế lại.Không phải ai cũng làm được như anh vậy đâu! - Một người khác lên tiếng.