Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội.Bây giờ đến tiết mục bể sục.Thậm chí, bây giờ mình cứ mặc kệ nó ở đấy.Lát sau, tôi rủ ông anh ra.Mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé.Cô không dám nhìn vào ai.Ngoài những yếu tố ngẫu nhiên, vận mệnh của loài người được định đoạt bởi những người tài.Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ.Nhưng bạn lại không đủ thời gian lưu tâm đến những công việc bình thường.Đa phần chúng ta đều làm thế và coi đó là sự vô lí bình thường của đời sống.