Tôi lớn lên trong một gia đình mà trong đó sự sợ hãi là món ăn chính thường xuyên có mặt trong tất cả các bữa sáng, trưa và tối.Lưng của Bằng, không biết nó mấy nghìn dặm! Vùng dậy bay, cánh nó như đám mây rủ ngang trời.Chữ Cùng (nghèo khó) cũng gồm có ba bộ.Không khí thật nặng nề bởi sự sợ hãi quá đến mức, ngay cả khi chúng tôi không sợ gì hết, chúng tôi vẫn thấy sợ.Móng vuốt: Móng vuốt rất quan trọng khi cần cào xé kẻ khác.Đột nhiên, tôi nhận ra rằng, sự sợ hãi mà tôi cảm nhận là nỗi sợ truyền từ bố mẹ tôi – nỗi sợ về sự bất định của thế giới vật chất mỏng manh mà bố mẹ tôi đã sống trong đó.Tôi không dễ quên đi những gì được sáng tạo theo cách đó, và đây có lẽ là món quà tuyệt vời nhất mà tôi được Tạo hóa thiêng liêng ban ơn.Cách đây không lâu, vào thập niên 1950, cả nước Mỹ đã trải qua một cuộc săn lùng phù thủy, cầm đầu bởi thượng nghị sĩ Joseph McCathy.” Nếu tôi tìm được đoạn văn này sớm hơn, tôi có thể đã tránh được cho mình nhiều nỗi đau đớn.Ngay cả một triết gia cũng cần nói về những niềm tin của mình hay viết chúng ra để những người khác có thể hưởng lợi từ trí tuệ uyên thâm của ông.
