Thế mà một hôm bạn dám tưởng tượng ngồi bên cô ấy, nói: Cho anh cầm tay nhé.Tôi gọi 2 miếng bánh ngọt và 1 chai sữa đậu nành.Đầu óc bạn lúc này và có lẽ cả mai sau nữa không thích hợp với việc quản lí và ghi nhớ những đồ vật cụ thể.Nếu giờ này tôi ở nhà, mọi người chắc đã yên tâm ngủ.Lại nói chuyện đi đá bóng.Và đợi bạn có thể là một vài cái tát.Mà đời người thì có mấy đâu.Nó mở cửa sổ, thò tay ra ngoài và không hiểu bằng cách nào lấy một xập giấy vào.Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình.Không quen xa xỉ? Có lẽ nhưng không hẳn.
