Rễ cây ăn sâu vào lòng đất, lan tỏa hệt như những cành cây vươn lên trời cao.Nếu biết chấp nhận những gì vượt ngoài tầm kiểm soát của mình và biết tập trung vào những gì nằm trong khả năng, tâm trí chúng ta sẽ được thư thái, "bay bổng" và không còn phải suy nghĩ nhiều nữa.Chính sự đeo bám đó sẽ khiến kết quả công việc của chúng ta bị hạn chế.Ghi lại những điểm tích cực của mọi người xung quanh và tập sống tốt giống như vậy.Khi chúng ta nhìn thẳng vào những thiếu sót của bản thân thì sự giận dữ của ta đối với người khác biến mất.Điều này có thể gây ra nhiều tổn hại cho tinh thần lẫn thể chất của chúng ta.Hệt như vậy, nội dung của ý thức chúng ta cũng là sản phẩm của ba thành phần cốt lõi sau:Căn bệnh tai hại nhất của tâm trí chính là suy nghĩ quá mức, đặc biệt là suy nghĩ quá nhiều về người khác: người ta làm gì, lẽ ra người ta phải làm gì, họ đã nói gì, ta muốn họ phải nói gì, tại sao họ cứ nói thế.Chúng ta không thể thông qua việc tích cóp để thỏa mãn những nhu cầu tình cảm mà việc này chỉ có thể thực hiện được thông qua sự rộng lượng thật sự.Tâm trí ta không bị chồng chất nặng nề bởi những suy nghĩ không cần thiết.
