Cả đến thiên nhiên cũng trở thành kẻ thù của bạn, và các nhận thức cùng lý giải của bạn cũng bị chi phối bởi sự sợ hãi.Tình hình này đặc biệt đúng khi sự việc gì đó “hóa ra bất ổn” hay khi bạn bị mất mát hoặc gặp phải rắc rối nào đó.Những thách thức đó trắc nghiệm trạng thái ý thức của bạn.Niềm tin có thể làm cho bạn thấy dễ chịu, thấy được an ủi.Trong trạng thái vâng phục, bạn thấy rất rõ việc gì cần phải được thực hiện, rồi bạn ra tay hành động, lúc thì làm việc này, khi thì tập trung vào việc nọ.Thực ra, bạn còn sung mãn hơn cả trước đây nữa, hay nói đúng hơn là chỉ trong khoảnh khắc hiện tại bạn mới thực sự là chính mình.Đối với những người còn bám chặt vào khuôn mẫu tâm trí cũ kỹ, thì đau khổ, bạo lực, rối rắm, và điên loạn sẽ ngày càng gia tăng.Bất cứ hành động nào của bạn cũng không thể tức thời đem lại kết quả mong muốn.Tự ngã nói rằng: “Làm như thế thật nguy hiểm, bạn sẽ bị tổn thương.Duy chỉ cường độ sợ hãi của họ là khác biệt nhau thôi.
