Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi.Giữa những khoảng ấy là thời gian trống.Mất thêm một người, lực lượng cái thiện càng mỏng manh.Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi.Còn hiện sinh thực chất, đòi hỏi những kẻ can đảm và liều lĩnh tham gia cuộc chơi sinh tồn có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào.Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên.Người ta biết đến văn ông nhưng chưa thừa nhận.Làm sao tôi có quyền ngồi choán mặt tiền của người ta? Cả dãy vỉa hè là của chung, của xã hội, của công cộng.Và họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo!Vậy mà em chỉ bảo: Em chịu!.
