Có lẽ là phim hình sự.Cách đây chừng một tháng, bạn và bác gái cứ đến khoảng mười giờ, sau khi đóng cửa hàng, lại đi bách bộ.Mà không, ngay từ lúc lấy lời khai, đồng chí ấy đã biết tên mình.Để tránh những hận thù.Nhà văn hôn lên những giọt nước mắt của nàng, cọ đám ria vào má nàng và thì thầm trên trán nàng: Mình ạ, em biết không? Cô bé ấy phải đốt diêm là bởi chẳng còn có sự lựa chọn nào khác mà thôi.Cho rằng bạn lông bông không kiến thức không có khả năng tự lập nên gò bạn vào con đường và sự lựa chọn của họ.Nhưng nó mới vì người ta tìm mãi mới ra, mãi mới cảm nhận được.Dù biết điều đó khiến họ càng ngày càng cho mình đi quá giới hạn.Đó là yêu cầu phải có can đảm thay đổi để phù hợp với tinh thần thời đại.Với không ít uẩn khúc của chung một thế hệ.
