Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng.Và cô bạn ấy phá lên cười.Dù đó là hai yếu tố mâu thuẫn.Bắt đầu từ đâu? Từ cái ngay trước mặt: Tờ lịch.Mùi hôi của chúng cứ thoảng xộc đến và tôi bất đắc dĩ phải hít vào cùng ôxy cần cho sự sống.Nếu không có một sự đổi mới quan niệm cũng như mức sống lớn lao trong xã hội.Nhưng không được, cái chăn có vẻ rộng quá.Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên.Vừa lo lắng, vừa háo hức.Sớm nay, thấy bạn (dùng chiến thuật) ngồi thừ trên giường.