Nếu bạn và tôi không kiếm được để làm, cứ ngồi không mà nghĩ vơ vẩn, thì có một bầy quỷ dữ sinh ra và đục khoét, phá tan năng lực hành động và ý chí của ta.Mỗi buổi sáng tôi tự nhủ: "Ngày hôm nay là một đời sống mới".(Một người trong ba người là nhà đấu quyền chuyên nghiệp; trong khi bị thôi miên người ấy thấy tay mình như "mảnh khảnh đi, y như con nít").000 người đau bao tử ở nhà thưng Mayo đã chứng thực điều ấy.Vậy ta phải làm sao? Ta phải giữ đừng cho cảm xúc xen vô những suy nghĩ của ta, nghĩa là như ông Hawkes đã nói, phải thu thập những sự kiện một cách "vô tư khách quan".Xin chỉ cho con, con đường bình yên và vui vẻ.Chúng ta, ai cũng cảm thấy cần có ở thế gian này một người sẳn sàng nghe mình và hiểu mình.Còn nhiều hoạt động khác nữa.À mà biết đâu được? Bác sĩ Alexis Carrel muốn nói cả tới bạn đó không chừng!Thế mà, tối đó, tôi lại thấy chú gấu Bắc Mỹ để cho một con vật khác đứng gần nó và không những thế, lại cho con vật này ăn cùng nữa: con chồn.
