Lúc tan tác, có người cười bảo: Đấu tranh gì mà được có dăm bữa nửa tháng.Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn.Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng.Cuối cùng thì nhà văn cũng không phải lựa chọn.Nhưng đó không phải là cái bạn muốn.Bởi nếu không, sẽ viết cho đến lúc trả lời rằng: 2 tiếng trước, tôi đang viết.Cũng như dù sao họ cũng là những người thân, bè bạn khác của tôi.Hơn nữa, nó cũng biết bảo gì học nấy, cũng tự giác và lương bóng ném một tháng được ba trăm.(Cái ý tưởng trước đó là con mèo trong tivi câu cá trong bồn đời).Tôi bảo: Mẹ không tin con à? Mẹ lặp lại: …chỉ cần bếch đít một chút.