Lúc thì một vài tháng mới đến một lần.Nhưng lí trí dạy tim tôi phải muốn.Sau khi diện kiến nốt cái (tạm gọi là) tâm hồn đằng sau nó.Bố cười: Chen lấn như thế, có mà đi.Phá bỏ sự hủy diệt sự thật.Dần dà thì bạn cũng dung hoà được một phần.Con không nói thì làm sao mẹ biết.Có lẽ tình mẫu tử làm nguôi nỗi nhớ rừng.Này nghệ thuật, em có phải là em không, sao cứ gõ cửa tôi vào cái giờ này.Chừng nào tôi chưa cùng chia sẻ với họ những nhọc nhằn và họ cũng không đồng cảm dù chỉ phần nào nỗi ê chề của tôi.
