Chờ cho mọi người yên lặng, Arkad mỉm cười một cách độ lượng trước sự đùa cợt đó, rồi nói:Trước đây, tôi cũng nghèo khó và đi làm thuê như các anh.Cho đến bây giờ tôi đã sở hữu được một trang trại gia súc có số lượng lên tới ngàn con.Nhưng nó cũng đủ để biến một kẻ chăn cừu mướn thành một người cho vay tiền đấy cháu ạ! – Ông ta đáp lại.Và kết hợp với những kinh nghiệm được rút ra từ những lần vấp ngã trước đây, con mạnh dạn quyết định khi nào có cơ hội thuận tiện thì nhất định phải vận dụng các quy luật này một cách khôn ngoan nhất.- Cám ơn anh! Tôi có một câu hỏi muốn nhờ vị thương gia trả lời giúp.– Đây quả thật là một ý kiến rất hay.- Tại sao cháu lại ước ông nội cháu còn sống khi ông ấy đã hoàn thành trách nhiệm của mình trên cõi đời này? Cháu và cha cháu vẫn có thể làm tốt công việc của ông nội cháu mà.Ông nói rằng, con trai của người bạn thâm giao với ông đang dự định mua một mảnh đất khô cằn nằm không xa khu vực chúng tôi đang sống.Ông Arad còn giẫm đạp lên những mảnh vụn đó cho đến khi chúng biến thành bụi.