Trong thế gian này, chẳng có gì tan biến cả.Hôm đó trời mưa to vừa tạnh.Nhà văn chợt không muốn thoát khỏi nó.Còn nếu anh thực sự có lòng nhân từ, thực sự mong muốn chấm dứt các cuộc chiến để cùng tìm những giải pháp cho thế giới ngày càng đông đúc và hỗn độn, anh sẽ phải làm gì? Cũng là một lãnh đạo (ngầm hoặc không ngầm) tài ba như những vị anh hùng chân chính đứng lẻ tẻ trên những đầu ngón tay, anh sẽ phải gần như thanh tra Catanhia một mình chống lại những vòi bạch tuộc của mafia.Rồi thể hình tính sau.Ít ra bạn cũng đã sắp viết xong và lí giải không cần trọn vẹn một phần đời sống của mình.Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ.Đơn giản bạn chỉ viết ra cái cảm giác và sự xoay xở với đời sống quanh bạn.Có điều, viết đâu phải lúc nào cũng là toan tính thiệt hơn.Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp…
