Và gì nữa, chắc các bạn đã đoán được.Von Bulow tự nhún để khen ngợi, biểu dương Người, và Hoàng đế đại xá cho hết, vui vẻ truyền: "Trẫm và ngươi không nên rời nhau.Ông giao việc cho tôi đã nhiều lần; tôi không làm vừa lòng ông được thì là lỗi của tôi.Cả một toà nhà đầy vàng cũng không quyến rũ được chồng tôi."Quả thật tên tôi hơi lạ.Mỗi khi Ngài đi dạo gần tới nhà riêng của chúng tôi, dù chúng tôi có đứng khuất thì cũng kêu chúng tôi và chào lớn tiếng".Đừng tỏ ý kiến của mình ra nữa, trái lại nên hỏi ý kiến của y.- Nhưng, tôi tiếp, ví thử chẳng may ông thình lình quy tiên, thì chắc ông cũng muốn cho số tiền ông gởi chúng tôi sẽ về một người bà con thân nhất chứ? - Chắc chắn vậy, ông ta đáp.Và ông ta lấy làm ân hận vì sự đó lắm.một chi tiết không quan trọng.