Đó là kinh nghiệm của ông Frank J.Hồi tinh thần tôi suy loạn, tôi coi một kíp làm đêm có 18 người.Chàng đã thành công là vì thẳng thắn nhận sự thất bại, đoạn quét hẳn nó ra ngoài trí nhớ và chú hết thông minh vào tương lai.Chị tưởng như thế là thương con, nhưng sự thiệt chị làm hư chúng, đẩy chúng vào đời với cái ý nghĩ nguy hiểm rằng người đời phải nuôi chúng.Chúng ta đều lo đến chuyện riêng của chúng ta, có thì giờ đâu để phí vào chuyện gia đình Tolstoi.Nếu xét kỹ, ta thấy văn ông có chỗ điệp ý, lại có đoạn ý tứ rời rạc, nhưng chính vì vậy mà lời rất tự nhiên, đột ngột, khiến đọc lên ta tưởng tượng như có ông ngồi bên cạnh, ngó ta bằng cặp mắt sâu sắc, mỉm cười một cách hóm hỉnh, mà giảng giải cho ta, nói chuyện với ta vậy.Nó sẽ chôn vùi cái sắc đẹp kiều diễm của bà.Chính tôi đã được mục đích cảnh chết ấy trong trại của tôi ở Missouri.Trước kia cô thường cằn nhằn về công việc, nhưng sau cô thôi hẳn.giảng: "Nữ bác sĩ đi chích thuốc đấy.