Nhưng ông cụ thì vẫn muốn sống.Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó.Cũng có hôm ngủ khá say.Bác gái: Mua sách làm sao hết cả buổi chiều? Tôi: Im lặng.Khi thường thường, họ vẫn nhầm lẫn giữa lúc bạn thật và lúc bạn đùa.Tôi thì cất lại trong đầu.Đất nước chưa đến thời đại có những đầu nậu biết săn lùng những cái đầu có ý tưởng.Hoặc không thoát ra khỏi ý tưởng các bức tranh trước của bản thân.Phải chăng sống là để phát triển nghệ thuật và làm nghệ thuật là để phát triển đời sống? Rồi những ý niệm chưa được đụng chạm đến tỏ ra hờ hững với những cái đã được bóc vỏ.Căn bản cũng xuôi xuôi sau khi đọc một số cái tôi đưa.