Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu.Việc nhớ được giấc mơ là một sự tiến bộ về lí trí và trí nhớ.Cũng không được đọc truyện nữa.Và đưa đến những sự cởi mở có cân nhắc khác.Cơ bản là không muốn lắm.Điều đó càng làm họ lấn tới, họ không hề coi viết là một công việc.Nước mắt ngưng nhưng nước mũi vẫn chảy tong tỏng, kéo dài, đu xuống trang sách.Bạn tự hỏi không biết đến bao giờ hay không bao giờ bác (cũng như những người đặt gánh nặng gia đình lớn lao lên mình và giải quyết một cách dứt khoát, thậm chí, tả khuynh và độc đoán) cảm nhận được dòng suy nghĩ ấy.Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì.Tôi biết ông rất yêu vợ.
